Anh Hiền ta quê chính Hà Tiên,
Nhà bảy chái còn ngoài Bãi Cháy.
Chơi đằng đông cho đến Đồng Đăng
Năm căn rộng nên năng căm cúi
Đà Bắc [1] ca vui đâu cũng đắc bà.
Lập tả dinh Thanh Hóa Tĩnh Gia
Danh khiến vang rùm Diên Khánh đó
Dòm trông còn chỗ xuống Giồng Trôm.
Kết bạn hoàng gia, Hòa Vang Đà nẵng
Qua cầu Cẩm Lệ, kể lậm láo thiên,
Tán em Hòa Xuân, quần xoa mát mẻ
Của tiền ai biến, Yên bái ăn chơi
Ngọc Hồi nơi đâu? không còn ngồi học.
Anh xem hình tả, Hà Tĩnh lần ra .
Đại gia lanh chán, gặp cô Lang Chánh
Quyển đàn lưng túi,đỏng đảnh Quảng Điền
Nhè bà vô duyên, Nhà Bè vô tuốt
Hưởng dai mấy độ, vi vút Hải Dương
Mức độ nghìn phương, thua em Mộ Đức
Cậy sức thị mãnh, Thạnh Mỹ gái xinh
Bắc Cạn rung rinh bây chừ bạn cắt..
Về thăm Hà Bắc, lại gặp hắc bà…
Tôi hận quý nương ở miền Tân Hội
Đuổi mất thằng tôi trả về Đất Mũi.
Cháo lạnh, cơm khê nhốt quê Chánh Lộ[2]
Mấy em trù phá, Trà Phú ghen tương
Ly mỏng vỡ tan Hà giang – Long Mỹ
Lớn si mê mãi về đảo Lý Sơn
Quay lại Trà Bình, trình bà thú tội
Bà nguýt sinh tợn, Sơn Tịnh đùng đùng
Ba quyền nổi xung, Biên Hòa đòi nhốt
Họng la oái oái-thuyền lũng Hạ Long
Phỉnh tước phong quan, cầu bà Phước Tỉnh
Trà Vinh hứa lỡ bây chừ trình gia
Gồng co tay ba Gò Công cũng khiếp
Hết kiếp tàn duyên, Tiền Giang giai ngẫu…
Cờ thân nhớ bậu cho kẻ Cần Thơ
Thức đủ năm canh,phục người Thủ Đức
Ta quỳ sám hối trong ngục Tuy Hòa
Đổ phức lòng tham,làm người Đức Phổ.
Bộc lộ đôi dòng, khuyên ai Bảo Lộc
Thả xuống Đầm Dơi ,hết cuộc đời dâm.
Đời như bìa rạ yêu [b]bà Bà Rịa ? [/b]
Ba nuôn vàng bỏ,thiết gì Buôn- Ma!
Tim lạnh đá đông,như trận Đống Đa
Xuống tận Cà Mau, cầu ma vọng quỷ
Anh khiến thơ nầy,thức người Yên Khánh
Gởi về Sa Đéc, đừng hám sắc đa
Chớ tưởng lô-căn[b][3],Lăng Cô [/b]tá hỏa
Không sắc, sắc trong, Sóc Trăng niệm chú
Gởi ai Quan Hóa, qua quán đừng vô.
Lụy kiếp phiền tu, Phù Tiên hóa phép.
Nhanh thư gởi đến Như Thanh một bài
Đây là tiên ân Tân Yên thiên hạ
Đừng chê sư lạ ở tận Chư-sê
Xuống núi,trải vàng,Trảng Dài cứu độ
Nếu ai họa bảng,Quảng Bạ chúng sanh
Thưa chị cùng anh :Việt Nam,NamViệt.
Anh hùng hào kiệt phiêu lạt Bạc Liêu
Đọ thức khuyến tu ngày mai Đức Thọ
Sơn Trà
[1] Địa danh Ở tỉnh Hòa Bình
[2] Địa danh Ở tỉnh Quảng ngãi
[3] Local= người địa phương, có tính cách địa phương
Ngoài ra không ghi chú, nếu nghe thấy tên lạ nên tra http://www.hanhchinhvietnam.com để biết rõ
phương
Nói lái Tục ngữ, Thành ngữ
Tưởng rằng “Mềm nắn rắn buông”
Ai ngờ mằng nén chàng run bắn người.
Còn em “Đục nước béo cò”
Anh thì nước đục, nhờ bò kéo thay.
“Lá rụng về cội” xưa nay.
Quê mình lúng gạ vội kề vai ôm
“Dò sông dò bể”: dễ òm
Yêu nhau về bỏ lại dòm giồng so.
“Được chim bẻ ná” nhiều trò
Coi chừng bả né, ngủ khò điệp chương
“Rượu vào lời ra”sương sương,
Là rơi vào rượu, coi thường vệ sinh.
“Điếc không sợ súng” thật tình
Đúng không sợ siết, anh minh muôn đời!
“Trong chăn có rận” ai ơi
Làm ăn có chận, mới là gian ngoa.
Thói thường “Nhất quỷ nhì ma”
Nhà mi quỷ nhất thứ ba học trò
“Tre già măng mọc” chớ lo
Tra vè mong nhặt góp cho người cười.
“Dễ người dễ ta” mua vui
Cớ sao ai đó giả tê giữ nghề
“Nhà tranh nhà ngói, tắt đèn”
Cây nhành, tra trẻ ngã nhoài với nhau.
“Lộn thừng lộn chảo”, lộn dây
Đến khi lộ chỏn thừng dây lộn lèo
“Tranh tối tranh sáng” tranh nghèo
Sáng tranh tôi tránh, tranh nghèo tôi ưa.
“Nói thật mất lòng” chuyện xưa
Đời nay thật nói móc lần của công
“Cá mè một lứa” hả ông?
Thưa không, lứa một ké mà ăn theo.
“Đầu dây mối nhợ” trớ trêu,
Đây dầu nhỡ mối cũng liều nhào vô
“Chàng ràng nơm ná” tay mô
Lửa rơm chàng há ơm nàng hai tay.
“Múa rìu qua mắt thợ” nay
Miếu rùa mợ thắt eo bày hàng ba
“No ra bụt, đói nên ma”
Đá nên mua, ruột ba coi như phỗng.
“Nghèo rớt mồng tơi” (còn) chơi trộng
Nghêu rơi mồng trớt gái thành trai.
Ca dao tục ngữ dông dài
Cao da tử ngục một bài lái vui.
( Còn nữa)
Sơn Trà
Tưởng rằng “Mềm nắn rắn buông”
Ai ngờ mằng nén chàng run bắn người.
Còn em “Đục nước béo cò”
Anh thì nước đục, nhờ bò kéo thay.
“Lá rụng về cội” xưa nay.
Quê mình lúng gạ vội kề vai ôm
“Dò sông dò bể”: dễ òm
Yêu nhau về bỏ lại dòm giồng so.
“Được chim bẻ ná” nhiều trò
Coi chừng bả né, ngủ khò điệp chương
“Rượu vào lời ra”sương sương,
Là rơi vào rượu, coi thường vệ sinh.
“Điếc không sợ súng” thật tình
Đúng không sợ siết, anh minh muôn đời!
“Trong chăn có rận” ai ơi
Làm ăn có chận, mới là gian ngoa.
Thói thường “Nhất quỷ nhì ma”
Nhà mi quỷ nhất thứ ba học trò
“Tre già măng mọc” chớ lo
Tra vè mong nhặt góp cho người cười.
“Dễ người dễ ta” mua vui
Cớ sao ai đó giả tê giữ nghề
“Nhà tranh nhà ngói, tắt đèn”
Cây nhành, tra trẻ ngã nhoài với nhau.
“Lộn thừng lộn chảo”, lộn dây
Đến khi lộ chỏn thừng dây lộn lèo
“Tranh tối tranh sáng” tranh nghèo
Sáng tranh tôi tránh, tranh nghèo tôi ưa.
“Nói thật mất lòng” chuyện xưa
Đời nay thật nói móc lần của công
“Cá mè một lứa” hả ông?
Thưa không, lứa một ké mà ăn theo.
“Đầu dây mối nhợ” trớ trêu,
Đây dầu nhỡ mối cũng liều nhào vô
“Chàng ràng nơm ná” tay mô
Lửa rơm chàng há ơm nàng hai tay.
“Múa rìu qua mắt thợ” nay
Miếu rùa mợ thắt eo bày hàng ba
“No ra bụt, đói nên ma”
Đá nên mua, ruột ba coi như phỗng.
“Nghèo rớt mồng tơi” (còn) chơi trộng
Nghêu rơi mồng trớt gái thành trai.
Ca dao tục ngữ dông dài
Cao da tử ngục một bài lái vui.
( Còn nữa)
Sơn Trà
http://chantroitim.forum-viet.net/t442-topic
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét