4 thg 9, 2011

Nail Salons Beware!

NHIỀU TIỆM NAIL ĐANG GẶP RẮC RỐI VÌ LUẬT THUẾ VỤ VÀ LAO ĐỘNG *Tom Huỳnh, J.D.

*Tom Huỳnh, J.D.

Cơ quan lao động và thuế vụ tại nhiều tiểu bang Hoa Kỳ hiện đang gia tăng việc kiểm tra các tiệm nail và tóc trong vấn đề thuế vụ và những quy luật về lao động liên quan đến ngành nghề này. Những vụ kiểm tra nói trên khởi phát từ miền Bắc tiểu bang California hồi đầu năm 2008 với kết quả là chỉ trong vài ngày, hàng trăm tiệm nail và tóc do người Việt làm chủ đã bị phạt khá nặng vì không am hiểu tường tận các luật lệ lao động và thuế vụ. Trong thời gian gần đây, những vụ kiểm tra này đã lan rộng đến các thành phố lớn nhỏ tại hầu hết mọi tiểu bang trên nước Mỹ, khiến nhiều tiệm của người Việt khắp nơi cũng bị phạt vạ do các rắc rối của luật thuế vụ và lao động áp dụng trong vấn đề thuê mướn người thợ làm việc trong tiệm.



Mục đích kiểm tra của cơ quan thuế vụ và lao động tựu trung quanh vấn đề thuế lương bổng và các phúc lợi về lao động của những người thợ làm nail hay tóc. Theo luật lệ hiện hành, người thợ làm nail hay tóc tại Hoa Kỳ, tùy theo môi trường làm việc, có thể được phân định là người làm công (employee) của chủ tiệm, hay là người làm việc độc lập (independent contractor). Và sự phân định này chính là mấu chốt quan trọng tạo ra nhiều khác biệt rất phức tạp trong vấn đề thuế má cùng với các quy luật về lao động cho người thợ cũng như người chủ tiệm.

Việc xác định sự khác biệt giữa “employee” và “independent contractor” theo đúng luật lao động và thuế vụ là vấn đề rất phức tạp mà các chủ tiệm nail và tóc nếu không hiểu rõ sẽ rất dễ bị phạt. Mặc dầu luật lệ cho phép người thợ nail và tóc có thể làm việc như một “employee” hay là một “independent contractor,” các định nghĩa nhằm phân định sự khác biệt giữa “employee” và “independent contractor” của người thợ cho đến nay vẫn còn rất phức tạp, phát xuất từ sự diễn dịch khác biệt giữa cơ quan thuế vụ liên bang IRS với các cơ quan thuế vụ và lao động của từng tiểu bang. Thêm vào đó, điều lệ liên quan đến việc hành nghề của người thợ nail ấn định bởi hội đồng ngành thẩm mỹ tại mỗi tiểu bang (State Board) cũng tạo thêm nhiều điểm mâu thuẩn cho vấn đề vừa kể trên.

Tuy nhiên, dầu người thợ là “employee” hay “independent contractor,” tất cả đều bị chi phối bởi những luật lệ thuế vụ và lao động mà chủ tiệm cần hiểu rõ và chấp hành để tránh bị phạt vạ.

Vấn đề thuế vụ

Nếu người thợ làm trong tiệm nail hay tóc được phân định là “employee,” chủ tiệm sẽ dùng mẫu W-2 để trả lương cho thợ và có trách nhiệm phải khấu trừ một phần tiền ngay trên mỗi kỳ lương của người thợ để nộp trước các khoản thuế lợi tức cùng với các loại thuế quy định bởi liên bang và tiểu bang dựa trên mức lương của của người đó. Đối với khoản thuế Social Security và Medicare theo đạo luật Federal Insurance Contributions Act (FICA), song song với việc khấu trừ phần thuế này trên mỗi kỳ lương của người “employee” để nộp cho sở thuế, chủ cũng phải đóng góp thêm một phần thuế bằng với số tiền đã khấu trừ của người “employee.” Ngoài ra, chủ cũng phải đóng thuế trợ cấp thất nghiệp cho người “employee” theo quy định của đạo luật Federal Unemployment Tax Act (FUTA).

Trường hợp người thợ được phân định là “independent contractor,” chủ tiệm sẽ dùng mẫu 1099-MISC để trả công cho thợ, và vấn đề thuế vụ áp dụng cho người đó sẽ rất khác biệt so với người “employee.” Người “independent contractor” cũng giống như nguời làm nghề tự do, sẽ nhận lãnh 100% số tiền công không bị trừ thuế rồi tự mình phải khai báo tổng số lợi tức thu nhập hàng năm, được quyền khấu trừ những khoản chi tiêu liên quan đến việc làm của mình, và có bổn phận phải đóng các khoản thuế theo quy định của luật liên bang và tiểu bang nơi hành nghề. Vì vậy, nếu người thợ là “independent contractor,” chủ sẽ không bị ràng buộc bởi các bổn phận về thuế vụ áp dụng với người “employee” như đã trình bày sơ lược trên đây. Luật lệ lao động

Trường hợp người thợ được xem là “employee,” luật lao động đòi hỏi chủ tiệm phải trả lương giờ cho người này ít nhất là bằng mức tối thiểu (minimum wage) quy định bởi chính phủ liên bang, hoặc mức tối thiểu quy định bởi tiểu bang nếu mức lương này cao hơn mức ấn định bởi liên bang. Ngoài ra, chủ cũng sẽ phải trả thêm tiền lương khi người “employee” làm giờ phụ trội (overtime) theo đúng luật hiện hành. Chủ tiệm cũng có thể trả lương cho người “employee” theo lối huê hồng (commission). Tuy nhiên, nếu đến kỳ hạn kết toán mà tổng số tiền huê hồng trả cho người “employee” ít hơn số tiền lương giờ tối thiểu tính theo số giờ đã làm việc, chủ nhân vẫn phải trả thêm phần sai biệt cho bằng với tiền lương giờ tối thiểu đang được áp dụng trong tiểu bang, kể cả giờ overtime. Bên cạnh vấn đề lương bổng, luật lệ lao động cũng quy định cho người “employee” được hưởng một số phúc lợi khác trong lúc làm việc, như phải có giờ nghỉ giải lao, giờ ăn trưa, v.v… Ngoài ra, luật lao động tại hầu hết các tiểu bang còn buộc chủ phải mua bảo hiểm lao động (Workers Compensation Insurance) cho người “employee.”

Trường hợp người thợ được phân định là “independent contractor,” chủ tiệm sẽ không phải tuân theo các quy luật về lao động áp dụng đối với “employee” như đã trình bày tóm lược nơi phần trên.

Vì sao tiệm nail bị phạt ?

Hầu hết các tiệm nail và tóc sở dĩ đã bị phạt là vì không hiểu rõ các luật lệ thuế vụ và lao động áp dụng cho thợ làm trong tiệm. Nhiều chủ tiệm lâu nay vẫn dùng mẫu 1099-MISC để trả tiền công cho thợ, có nghĩa là xem thợ như “independent contractor.” Trên nguyên tắc, khi người thợ là “independent contractor” thì chủ không cần tuân theo các luật lệ lao động và thuế vụ áp dụng đối với “employee.” Vấn đề rất quan trọng là theo luật hiện hành, những chủ tiệm trong trường hợp này có trách nhiệm phải chứng minh người thợ là “independent contractor” dựa trên những điều kiện và tiêu chuẩn ấn định bởi cơ quan thuế vụ và lao động. Nếu các cơ quan này không đồng ý với sự chứng minh của chủ tiệm thì người thợ sẽ được kể là “employee,” và chủ tiệm vì vậy sẽ bị phạt vì đã phạm luật thuế vụ và lao động.

Đối với những tiệm xem thợ là “employee” và dùng mẫu W-2 để trả lương cho thợ theo luật thuế vụ, những tiệm này đương nhiên sẽ bị chi phối bởi những quy định về lao động áp dụng cho người “employee,” ví dụ vấn đề lương tối thiểu, giờ overtime, giờ giải lao và ăn trưa, bảo hiểm lao động, v.v... Nếu không tuân hành và áp dụng đầy đủ các quy định vừa kể, chủ tiệm cũng sẽ bị phạt vì phạm luật lao động.

Tóm lại, tiệm nail và tóc hiện nay đang là mục tiêu kiểm tra của cơ quan thuế vụ và lao động khắp các tiểu bang, và có rất nhiều tiệm đã bị phạt vạ vì không am hiểu tường tận luật lệ lao động và thuế vụ áp dụng đối với thợ làm trong tiệm. Cũng cần biết rằng tùy theo thời gian tiệm đã hoạt động, nhiều chủ tiệm vi phạm luật thuế vụ và lao động đã bị những khoản tiền phạt vạ rất lớn. Và theo luật hiện hành, các khoản tiền phạt ấn định bởi cơ quan lao động và thuế vụ sẽ là món nợ được xác định bởi án lệnh của tòa, và tất cả tài sản cá nhân của người bị phạt sẽ trở thành thế chấp cho khoản tiền phạt

Trong tình hình kinh tế khó khăn hiện nay và trước những vụ kiểm tra nhắm vào các tiệm nail và tóc của cơ quan thuế vụ và lao động khắp nơi, quý vị chủ tiệm cần phải lưu tâm tìm hiểu rõ ràng về các luật lệ liên hệ, đồng thời phải có sự chuẩn bị cần thiết và đầy đủ để tránh bị phạt vạ đáng tiếc.

Cần biết thêm thông tin, có thể liên lạc với tác giả qua điện thoại số (949) 943-4396. 
Nguồn: Viet Beauty Magazine

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét